Thư Đức Giám quản – tháng 1 năm 2016

​ Thư Đức Giám quản – Tháng 01/2016 Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, Mẹ Hội Thánh, Mẹ của Lòng Thương Xót… Đức Giám quản Opus Dei suy gẫm về những danh hiệu này trong lá thư mục vụ đầu tiên của năm 2016 để giúp chúng ta bước vào Năm Thánh Lòng Thương Xót vừa được Hội Thánh công bố.

Các con yêu dấu: Xin Chúa Giêsu giữ gìn các con!

Lòng chúng ta tràn ngập vui mừng khi cất lên lời ca nhập lễ trong Thánh Lễ hôm nay: Salve, sancta Parens... Kính mừng, Thánh Mẫu Maria, Đấng đã sinh ra Vua trị vì trời đất muôn đời! [1] Chúng ta cảm nhận một niềm hân hoan to lớn khi chúng ta tuyên xưng tín điều Mẹ Thiên Chúa của Đức Maria, cội rễ của các đặc ân khác mà Thiên Chúa Ba Ngôi đã tô điểm cho Mẹ chúng ta. Thiên Chúa đã tạo dựng nên Mẹ vô nhiễm nguyên tội và ban cho Mẹ đầy tràn ân sủng, để thân xác trinh nguyên của Mẹ, có thể nói, như được tiền định để sinh ra Con Thiên Chúa. [2] Tuyệt vời biết bao! Đúng, chúng ta có thể thưa với Mẹ Thiên Chúa và cũng là Mẹ chúng ta: Chỉ có mình Thiên Chúa cao trọng hơn Mẹ! [3]

Chúng ta có thể hiểu được niềm vui của các Kitô hữu thành Êphêsô, nơi tổ chức Công đồng Chung xác định tín điều “Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa” vào năm 431. Lịch sử đã ghi lại những bằng chứng tận mắt về niềm hân hoan của các Kitô hữu khi họ tiếp nhận những phán quyết đặc biệt và rõ ràng ấy, những phán quyết tái khẳng định điều mà mọi người đã tin từ lâu. [4] Thánh Josemaría nhắc lại điều đó trong một bài giảng của Ngài, trích dẫn lời của Thánh Cyrillô thành Alexandria, người đã đóng vai trò quan trọng tại Công đồng này. “Cả thành Êphêsô, từ những giờ đầu tiên trong ngày cho đến khi màn đêm buông xuống, nóng lòng chờ đợi phán quyết... Khi được nghe công bố là tác giả của những lời báng bổ đã bị truất phế, dân chúng đồng thanh bắt đầu tôn vinh Thiên Chúa và ngợi khen Thượng Hội đồng, vì kẻ thù của đức tin đã bị đánh bại. Ra khỏi nhà thờ, dân chúng đốt đuốc soi đường về nhà. Trời đã về đêm, cả thành phố tràn ngập trong niềm vui và ánh sáng.” [5] Và Cha chúng ta nhận xét: Tôi phải thú nhận rằng: dù cách nhau hơn mười sáu thế kỷ, lòng đạo đức nồng cháy của dân thành Êphêsô vẫn gây ấn tượng sâu sắc trong tôi. [6]

Cha vẫn còn nhớ lần cùng Cha Thánh đến Loreto vào năm 1971. Khi ấy, Cha Thánh và cha không vào được Nhà Truyền Tin vì đã đóng cửa. Cha Thánh quỳ xuống, nắm lấy hàng rào cửa và nói: Mẹ ơi, Mẹ của con, Mẹ của chúng con! Chính ở đó, Ngài đã hiến dâng tình yêu của mình và tình yêu của mọi con cái Ngài qua các thời đại. Sau đó, khi đến Vương Cung Thánh Đường, Cha Thánh và cha cảm thấy hơi mệt vì đường quanh co, thế nhưng điều đó không cản trở Cha Thánh cầu nguyện và tạ ơn Mẹ chúng ta trên Thiên Đàng.

“Mẹ Thiên Chúa!” Các Kitô hữu tiên khởi ở Êphêsô đã tung hô như thế, quá đỗi vui mừng trước việc chân lý ấy được chính thức công bố. Ngày nay, chúng ta cũng xưng tụng như thế. Salve, sancta Parens... Kính chào Mẹ, Mẹ Thiên Chúa rất thánh... Lời cầu nguyện xa xưa nhất dành cho Đức Maria được ghi nhận là lời khẩn nguyện của các Kitô hữu Ai Cập vào thế kỷ thứ ba. Họ đã gọi Mẹ là Mẹ Thiên Chúa: “Sub tuum præsídium confúgimus, sancta Dei Génetrix..., Chúng con chạy đến xin Mẹ bảo trợ, ôi Mẹ Thiên Chúa rất thánh! Xin đừng ngoảnh mặt làm ngơ trước những lời cầu xin của chúng con, nhưng cứu chúng con khỏi mọi nguy hiểm, lạy Trinh Nữ rất thánh vinh hiển.” Thánh Josemaría đọc lời nguyện này mỗi ngày, và tìm thấy nơi trú ẩn an toàn trong vòng tay Mẹ chúng ta.

Xin Thiên Chúa làm cho đức tin này cũng bùng cháy trong tâm hồn chúng ta, và xin cho lời ca tạ ơn cất lên từ môi miệng chúng ta: cảm tạ Thiên Chúa Ba Ngôi đã chọn Đức Maria là Mẹ của Đức Kitô, cũng là một Con Người như chúng ta, đã đưa mỗi người chúng ta đến ẩn náu dưới áo choàng từ mẫu của Mẹ. Mẹ là Mẹ Thiên Chúa và Mẹ chúng ta. [8]

Trong bài đọc thứ nhất của Thánh Lễ hôm nay, phụng vụ cho chúng ta công thức mà chính Thiên Chúa đã yêu cầu Môsê sử dụng để chúc lành cho dân trong thời Cựu Ước: Nguyện Đức Chúa chúc lành và giữ gìn anh em. Nguyện Đức Chúa tươi nét mặt nhìn đến anh em và dủ lòng thương anh em. Nguyện Đức Chúa ghé mắt nhìn và ban bình an cho anh em! [9] Nơi Mẹ Maria, lời chúc phúc này hoàn toàn được ứng nghiệm. Đức Thánh Cha đã giải thích điều đó trong một bài giảng: Không thụ tạo nào được nhìn thấy nét mặt rạng ngời của Thiên Chúa trên mình như Đức Maria đã được nhìn thấy. Mẹ đã cho Ngôi Lời hằng hữu một khuôn mặt con người, nhờ thế tất cả chúng ta có thể chiêm ngắm Người. [9] Những lời này cho chúng ta một khuôn mẫu cho năm mới này, chỉ vài tuần sau ngày khai mạc Năm Thánh. Đó là lời mời gọi đặt để những tháng ngày sắp đến dưới sự bảo vệ thiêng liêng của Mẹ, Mater Misericórdiæ, Mẹ của Lòng Thương Xót, như chúng ta vẫn hằng cầu nguyện trong kinh Lạy Nữ Vương. Chúng ta nhận ra Đức Trinh Nữ là loài thụ tạo có trải nghiệm về lòng thương xót của Thiên Chúa cách phong phú nhất, vì Mẹ đã cưu mang Con Một Thiên Chúa trong cung lòng mình, và cũng là người đã đáp trả lại suối nguồn tình yêu ấy cách trọn vẹn nhất: Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa; xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói. [11]

Lời thưa này, ancilla Domini, nữ tỳ của Chúa, thể hiện sự sẵn sàng hoàn toàn của Mẹ: sự phó thác khiêm hạ và vâng phục dành cho Lời của Thiên Chúa, để hiến thân phục vụ công cuộc cứu độ. Tình mẫu tử trinh nguyên làm Mẹ cảm thấy gánh nặng của cả nhân loại khi suy gẫm những điều sứ thần Gabriel nhân danh Thiên Chúa nói với Mẹ: Bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đavít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận. [12]

Gánh nặng của toàn thể nhân loại, và gánh nặng của Hội Thánh. Mater Ecclesiae! Mẹ của Nhiệm Thể Đức Kitô, Mẹ của Hội Thánh. Nhờ lời khẩn nguyện của Mẹ, sự hiệp nhất của Hội Thánh sơ khai đã được thể hiện cách hiển nhiên cùng với Phêrô và các Tông đồ, khi mọi người cùng nhau chờ đợi Chúa Thánh Thần ngự xuống vào ngày Lễ Ngũ Tuần. [13] Mẹ, với vai trò trung gian mẫu tử, đã chăm sóc và vẫn tiếp tục quan tâm đến Hiền Thê của Chúa Kitô, cũng như đến từng thành viên của Nhiệm Thể ấy, những thành viên của Chúa Kitô! Chúng ta hãy gia tăng cầu nguyện cho sự hiệp nhất đó, đặc biệt là cho sự hiệp nhất mỗi ngày với đấng kế vị Thánh Phêrô và các đấng kế vị các Tông đồ khác.

Lòng sùng kính dành cho Đức Maria là con đường tốt nhất để khám phá ra khuôn mặt thương xót của Thiên Chúa Cha, được tỏ hiện qua Ngôi Lời Nhập Thể. Điều quan trọng là chúng ta phải luôn mở rộng tâm hồn mình cho Lòng Thương Xót của Thiên Chúa. Điều này không thể thiếu ở mọi thời đại, nhưng có lẽ đặc biệt trong thời đại chúng ta. “Trong thời đại của những thay đổi sâu sắc, Giáo Hội được kêu gọi để đưa ra những đóng góp đặc biệt của mình, giúp người ta có thể nhìn thấy những dấu hiệu về sự hiện diện và sự gần gũi của Thiên Chúa. Năm Thánh là thời điểm thuận lợi cho tất cả chúng ta, bởi vì nhờ suy ngẫm Lòng Thương Xót của Thiên Chúa, vốn vượt quá mọi giới hạn của con người và tỏa sáng trong bóng tối của tội lỗi, chúng ta có thể trở nên những chứng nhân chắc chắn và hữu hiệu hơn.” [14]

Hơn nữa, vào thời điểm này của năm, người ta thường xem lại bảng cân đối của năm đã qua, và dựa trên những xem xét đó, người ta sẽ đặt một số mục tiêu cho năm mới. Nâng việc đó lên tầm siêu nhiên, rõ ràng chúng ta cần bắt đầu mười hai tháng sắp tới bằng một nỗi thúc bách khẩn cấp và thánh thiện để canh tân niềm khát khao được nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu Kitô. Cách tốt nhất là hướng lên Mẹ chúng ta: Chúng ta luôn đi đến Chúa Giêsu - và trở về với Người - qua Mẹ Maria [15]. Mẹ luôn dẫn chúng ta đến với Con của Mẹ, như Mẹ đã làm với những người phục vụ ở Cana, khi nói với họ: Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo. [16] Đồng thời, việc chiêm ngắm khuôn mặt của Chúa Giêsu trong Tin Mừng khiến chúng ta phải kêu lên cách tự nhiên, đầy ngưỡng mộ và yêu mến như người một phụ nữ khác đã lên tiếng: Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm!

Năm mới cũng thường được ví như một cuốn sách với những trang giấy trắng mà mỗi chúng ta phải viết vào khi các tuần lễ lần lượt trôi qua. Đây là những gì Chân phước Alvaro del Portillo nói vào ngày này năm 1980: “Hãy cảm tạ Chúa vì muôn vàn hồng ân Chúa đã ban; hãy tỏ lòng sám hối; hãy đặt ra những quyết tâm và chiến đấu để thực hiện chúng. Hãy tiếp tục mở rộng Opus Dei ở khắp mọi nơi!” [18]

Cha đề nghị mục tiêu đó cho các con trong năm mới đang bắt đầu này. Cha Don Alvaro đề nghị: “Hãy viết vào quyển sách trắng được mở ra từ hôm nay, với sự tươi mới và tinh tế của cảm xúc đã được sử dụng trong thời Trung Cổ để thắp sáng những bản thảo viết tay đẹp đẽ, với nét thư pháp hoàn hảo, không đứt đoạn. Và vì sẽ có những vết vấy bẩn – do tất cả chúng ta đều có lúc sa ngã, yếu đuối – xin cho chúng ta lòng can đảm để nhận ra cho dù chúng là gì, và như thế chúng ta có thể loại bỏ chúng. Chúng ta phải làm gì để xóa sổ chúng? Bằng lòng khiêm nhường và chạy đến với Bí tích Hòa Giải.” [19]

Tìm kiếm một phương thuốc để sửa chữa những lỗi lầm là nhiệm vụ của tình yêu. Để làm điều đó, chúng ta cần phải tận dụng một phương thế rất cần thiết – không thể thiếu – đó là xét mình. Thánh Josemaría đã viết về việc xét mình như sau: Nếu các tín hữu tiên khởi không thực hành việc xét mình, họ đã không sáng chế ra điều này với bất kỳ lý do gì: Probet autem seípsum homo, Ai nấy phải tự xét mình (I Cr 11,28), Thánh Tông đồ nói các tín hữu Côrintô. Thậm chí những người ngoại giáo trung thực cũng kiểm thảo đời sống nội tâm của họ. Cô bán hạt dẻ cuối cùng bên bờ sông Tiber cũng phải đếm tiền vào cuối ngày, tính toán chi phí hạt dẻ và thời gian cô dành vào việc bán hàng (...): mỗi người cần xét mình, những người nhận thức và quan tâm đến những việc của Chúa hoặc những việc thuộc về thế gian. [20]

Cha đề nghị các con đừng bỏ qua việc xét mình mỗi ngày dưới ánh sáng chiếu soi của Thiên Chúa. Như Thánh Josemaría nói: chỉ cần vài phút là đủ, trước khi đi ngủ buổi tối, nhưng với sự kiên trì hằng ngày. Dĩ nhiên, có những lúc – như trước khi lãnh nhận Bí tích Hòa Giải, hoặc vào ngày tĩnh tâm, vào một dịp lễ kỷ niệm quan trọng – chúng ta cần phải dành nhiều thời gian hơn cho việc xét mình. Cho dù trong trường hợp nào, thì cần khẩn cầu Chúa Thánh Thần, xin Ngài soi sáng cho mình, và kết thúc bằng việc ăn năn tội và một quyết tâm cụ thể cho ngày hôm sau. Bằng cách đó, chúng ta sẽ điều chỉnh định hướng hành vi của mình, và sẽ xóa sạch những vết nhơ ta đã vẽ trên những trang sách đời mình bằng hành động thống hối.

Trong mùa lễ hội này, và sau đó trong suốt cả năm, “điều quan trọng là chúng ta trở lại với chính mình và làm một cuộc xem xét trung thực về đời sống của mình. Chúng ta hãy để ánh sáng chiếu ra từ Bêlem soi sáng, thứ ánh sáng của Đấng “Toàn Năng” nhưng đã tự hạ thấp mình, “Đấng Mạnh Mẽ Nhất” nhưng đã tự làm cho mình nên yếu đuối.” [21]

Chúng ta hãy cầu xin Chúa cho thật nhiều linh hồn nhận được ơn toàn xá trong năm Thánh Lòng Thương Xót này, trước tiên sẽ nhận được ơn tha thứ của Thiên Chúa trong Bí tích Hòa Giải. Một vài tuần trước, Đức Thánh Cha một lần nữa nói về bí tích này. Ngài nói: Một dấu chỉ quan trọng của Năm Thánh là việc xưng tội. Lãnh nhận Bí tích này là chúng ta giao hòa chính mình với Thiên Chúa, điều đó tương đương với việc trực tiếp trải nghiệm Lòng Thương Xót của Người. [22]

Xin đừng ngưng cầu nguyện theo các ý chỉ của cha cho Hội Thánh, Đức Thánh Cha và các vị trợ lý của Ngài, cho hòa bình thế giới, và tất cả các linh hồn. Và vì mục đích này chúng ta hãy trông cậy vào sự chuyển cầu của Mẹ Thiên Chúa. Xin cho sự khích lệ ngọt ngào của Mẹ theo chúng ta trong suốt Năm Thánh này, để tất cả chúng ta có thể tái khám phá niềm vui của sự dịu dàng của Thiên Chúa. [23] Xin Mẹ mang sự sống đến cho các linh hồn, trong các gia đình và quốc gia, hạt giống của tình yêu xót thương mà Con của Mẹ là Đức Giêsu đang gieo vãi khắp thế giới. Chúng ta cũng hãy nhớ rằng trong một thời gian khá dài, Thánh Josemaría duy trì ý thức về sự hiện diện của Thiên Chúa trong ngày bằng cách lặp đi lặp lại không ngừng điệp khúc: Lạy Mẹ, Mẹ của con!

Gửi đến tất cả các con lời chúc lành và lời cầu chúc cho một năm 2016 được nhiều hoa trái từ những việc làm đầy yêu thương vì Thiên Chúa và các việc tông đồ.

Cha của các con,

Javier

Roma, ngày 1 tháng 1 năm 2016

-------------------------------------------------------

Ghi chú:

[1] Sách lễ Roma, Lễ trọng kính Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, Lời nguyện nhập lễ

[2] Xem Thánh Thomas Aquinô, Chú thích Tin Mừng Thánh Gioan, Chương 1, điểm 10.

[3] Thánh Josémaria, Con Đường, số 496.

[4] Thánh Josémaria, Bạn Của Chúa, số 275.

[5] Thánh Cyrillô thành Alexandria, Thư tín, 24 (PG 77, 138).

[6] Thánh Josémaria, Bạn Của Chúa, số 275.

[7] Lời nguyện Sub tuum præsídium.

[8] Thánh Josémaria, Bạn Của Chúa, số 275.

[9] Sách lễ Roma, Lễ kính Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, Bài đọc 1 (Ds 6, 24-26).

[10] ĐGH Phanxicô, Bài giảng Lễ kính Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, 01/01/2015.

[11] Lc 1, 38.

[12] Lc 1, 31-33.

[13] Xem Cv 1, 14 ; 2, 1-4.

[14] ĐGH Phanxicô, Giáo huấn nhân buổi triều yết chung, 9/12/2015.

[15] Thánh Josémaria, Con Đường, số 495.

[16] Ga 2, 5.

[17] Lc 11, 27.

[18] Chân phước Alvaro del Portillo, Ghi chú vào một buổi họp mặt gia đình, 01/01/1980.

[19] Tài liệu đã dẫn

[20] Thánh Josémaria, Thư tín, 29/09/1957, số 71.

[21] ĐGH Bênêđitô XVI, Huấn từ khi đọc Kinh Truyền tin, ngày 04/12/2011.

[22] ĐGH Phanxicô, Huấn từ nhân buổi triều yết chung ngày 16/12/2015.

[23] ĐGH Phanxicô, Tông chiếu Misericordiae Vultus Dung nhan Lòng Thương xót, 11/04/2015, số 24.