Thư Đức Giám quản – tháng 10 năm 2015

Đức Giám quản mời chúng ta suy niệm về việc thành lập Opus Dei, nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập trong tháng này, và khuyến khích chúng ta hướng về Đức Thánh Cha nhân Thượng Hội đồng Giám mục về Gia đình và Năm thánh Lòng Thương Xót.

Các con yêu dấu của cha: Xin Chúa Giêsu thương gìn giữ các con!

Ngày mai là một ngày đặc biệt để tạ ơn Thiên Chúa vì đó là ngày kỷ niệm thành lập Hội. Chúng ta biết rằng ngày ấy Thánh Josemaria đã nhận được ơn Thiên Chúa soi sáng khi Ngài đang cầu nguyện và sắp xếp một số giấy tờ trên đó Ngài đã ghi lại những gì Chúa đã cho Ngài thấy trong lúc cầu nguyện, ngay từ những linh cảm đầu tiên. Ngài đã trải qua nhiều năm nài xin Thiên Chúa chiếu tỏ cho Ngài biết ý định của Người: “Domine, ut videam! Lạy Chúa, xin cho con được thấy!” Và, cầu nguyện cùng Mẹ Maria: “Domina, ut sit! Lạy Mẹ, xin cho những gì Con Mẹ muốn nơi con được thực hiện!” Vì thế, khi Ngài nhận ra thánh ý Thiên Chúa cách tỏ tường, phản ứng của Ngài là quỳ xuống, thờ lạy và tạ ơn Thiên Chúa Chí Thánh, đúng lúc đó văng vẳng bên tai Ngài tiếng chuông từ ngôi thánh đường Nữ Vương Các Thiên Thần, mừng Nữ Vương Thiên Đàng nhân ngày lễ Các Thiên Thần Hộ Thủ. Chúng ta cũng vậy, hãy quỳ xuống để thờ lạy Thiên Chúa vì lòng nhân lành của Người và nói lên thái độ của chúng ta sẵn sàng phục vụ Người vô điều kiện.

Cha chúng ta không bao giờ quên hồi chuông ấy. Trong một lá thư viết cho con cái Ngài khoảng một năm trước khi Ngài về Thiên Đàng, Ngài đã viết thế này: Cha mong ước những tiếng chuông ấy cũng đánh động tâm hồn các con với cùng một niềm hoan hỉ và cảnh báo thiêng liêng như hồi chuông của Nhà thờ Nữ Vương Các Thiên Thần đã để lại trong tâm hồn Cha suốt gần nửa thế kỷ qua. Như thế, tiếng chuông của niềm hân hoan thánh thiêng, một lời thì thầm từ vị Chủ Chăn Nhân Lành, (...) sẽ thúc giục các con sám hối, và nếu cần, sẽ đánh thức niềm khát khao thay đổi tận sâu thẳm nội tâm: một bước canh tân hướng thượng cho tâm hồn, cầu nguyện nhiều hơn, hãm mình nhiều hơn, ăn năn sám hối hơn, và nỗ lực hơn hết mức có thể, để trở nên những con cái tốt lành của Giáo Hội .[1]

Cha muốn gợi nhắc các con về những điều mà Cha chúng ta đã truyền dạy, để chúng ta sẽ cố gắng hết sức thực hiện chúng luôn luôn – và đặc biệt trong tháng mới bắt đầu này, tháng Mân Côi. Hơn nữa, trong tháng này sẽ diễn raThượng Hội Đồng Giám Mục về gia đình, mà chúng ta đã và đang cầu nguyện thật nhiều, kết hiệp mật thiết với những đề nghị của Đức Thánh Cha; hơn nữa Thượng Hội Đồng này lại rơi vào năm Thánh Mẫu của Hội chúng ta. Xét về giá trị của việc cầu nguyện của các con và của cha, có vài điều cha muốn chia sẻ. Trong một lần cha viếng thăm một Giám mục ở Úc châu, sau một vài phút trò chuyện, Ngài đã hỏi cha thế này: “Để thành lập Hội, Cha Sáng lập đã cầu nguyện rất nhiều phải không?” Cha trả lời: “Thưa vâng” và chia sẻ với Ngài một số chi tiết. Chúng ta phải tự hỏi: Để thực hiện công việc của Hội mỗi ngày, chúng ta có cầu nguyện nhiều không?

Cha chúng ta đã viết thế này: Các con thân mến, hãy dừng lại giây lát, và hãy xét mình xem. Có lẽ chúng ta có thể bắt đầu nghe thấy tiếng chuông từ quả chuông vĩ đạicủa hồng ân thiên quốc vang lên trong thẳm sâu của tâm hồn mình. Thiên Chúa đang nói với chúng ta, bằng chính việc trao ban chính mình vô điều kiện, rằng cách hành xử của người Kitô hữu đính thực được dệt nên từ những sợi chỉ nhân loại và thiêng liêng: phần người của chúng ta sẽ đan dệt với Thánh Ý của Thiên Chúa.[2]

Thánh Mátthêu nhắc chúng ta: Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện. [3] Còn Thánh Phaolô thì nhấn mạnh: Ý muốn của Thiên Chúa là anh em nên thánh. [4] Kể từ ngày 2 tháng 10 năm 1928, nhận ra rằng Thiên Chúa đã trao phó cho Opus Dei nên như một phần tử nhỏ bé của Dân Thiên Chúa trong việc phục vụ Giáo Hội, Thánh Josemaria đã tận hiến bản thân cho sứ vụ này mà không đòi hỏi đáp đền. Vì vậy, Ngài đã viết với niềm xác tín trọn vẹn rằng: Công trình của Chúa được thực thi để chu toàn Thánh Ý Chúa.Hãy tin tưởng chắc chắn rằng Nước Trời sẽ hiển trị qua các hoạt động của Hội. [5]

Opus Dei lúc ấy như hạt giống vừa nảy mầm lên khỏi mặt đất. Những người đầu tiên trung thành theo Cha chúng ta, mặc dù phải mất một thời gian, đã chứng minh lòng tin vĩ đại vào Thiên Chúa và Cha Thánh Sáng lập, người mà họ thán phục sự tận hiến liên lỉ. Chúng ta cũng hãy bày tỏ lòng biết ơn đối với các vị ấy nhân dịp kỷ niệm này. Giờ đây, khi tinh thần của Hội đã bén rễ nơi nhiều tâm hồn tại nhiều quốc gia trên khắp thế giới, cha dám khẳng định rằng chúng ta gần như không còn cần niềm tin, vì sự phát triển của Hội đã phơi bày trước mắt, chúng ta có thể chạm tới, và tận mắt thấy rằng Thiên Chúa trung thành trong mọi lời Người hứa.

Đúng thế, các con thân yêu của cha: có một niềm xác tín sâu xa rằng Nước Trời hiển trị [qua công việc của Hội][6] trên khắp thế giới. Thiên Chúa đang mời gọi chúng ta đến với cuộc mạo hiểm vĩ đại trong công việc thường ngày của chúng ta, trong mối quan hệ xã hội rộng rãi, và trong chính gia đình chúng ta. Chúng ta hãy hòa với lời tạ ơn của vô số các linh hồn trên Thiên Đàng và trên trần gian, không dứt tiếng ngợi khen Chúa Ba Ngôi Chí Thánh vì món quà dành cho Giáo Hội và thế giới này. Sanctus, Sanctus, Sanctus, Thánh Thánh Thánh, chúng ta tung hô, dẫu biết rằng những lời này chẳng đáng gì khi diễn tả sự vĩ đại và lòng thương xót của Thiên Chúa.

Chúng ta cũng hãy suy ngẫm những điều Cha chúng ta đã thưa với Thiên Chúa: Chúa là Đấng hằng hữu: Đấng thiện hảo. Con chẳng là gì: chỉ là miếng giẻ rách dơ bẩn trong vũ trụ thối nát này. Nhưng Chúa lại cúi nhìn con... và tìm kiếm con, và yêu con. Lạy Chúa, xin cho các con của con biết ngước nhìn lên Chúa, tìm kiếm Chúa, và yêu mến Chúa. Lạy Chúa, xin cho con luôn tìm kiếm Chúa, chiêm ngắm và yêu mến Chúa luôn. [7]

Ngày 6 tháng 10, kỷ niệm việc Cha chúng ta được tuyên phong hiển thánh, là một dịp thuận tiện để gia tăng lòng tri ân Thiên Chúa và cầu nguyện cho Giáo Hội, cho Hội và các linh hồn. Chúng ta hãy mở rộng lòng mình đến những người thân cận và cả những người ở xa, vì nhiệt huyết tông đồ của chúng ta phải chạm đến tất cả họ. Các gia đình Kitô hữu có trách nhiệm cụ thể, và chúng ta cố gắng sống điều đó, đặc biệt với những ai đã thấm đẫm tinh thần Opus Dei. Như Thánh Gioan Phaolô II viết: “Trong mức độ nào đó, các gia đình Kitô hữu chấp nhận Tin Mừng và trưởng thành trong đức tin, gia đình trở thành một cộng đoàn Phúc Âm hóa. (...) Sứ vụ tông đồ này của gia đình được bén rễ nơi hồng ân của Bí tích Rửa Tội và lãnh nhận nơi ân sủng của Bí tích Hôn Phối sức mạnh mới để thông truyền đức tin, để thánh hóa và biến đổi xã hội hiện tại theo kế hoạch của Thiên Chúa.” [8]

Trong việc tân Phúc Âm hóa, là việc cần cam kết thực hiện mỗi ngày, chúng ta hãy nài xin Thiên Chúa Ba Ngôi cho chúng ta nhiệt huyết để mang ánh sáng và muối của những người môn đệ Chúa Kitô tới mọi nơi. “Nhắc đến điều này, mỗi người chúng ta, bắt đầu từ các gia đình Kitô hữu, phải nhận thấy trách nhiệm gieo trồng và phát triển các ơn gọi, gồm cả ơn gọi linh mục, tu sĩ cũng như ơn gọi giáo dân, đặc biệt hướng đến các sứ vụ. Điều này phải được thực hiện dựa trên mọi phương thế thích hợp, nhưng không được thờ ơ với phương thế đặc biệt là cầu nguyện.” [9]

Ngày nay, chúng ta đang chứng kiến nỗi đau của vô số gia đình buộc phải di cư vì nhiều lý do: thất nghiệp, nghèo đói, chiến tranh, ngược đãi đức tin... Quả thật, những người này thường phải đối mặt với những khó khăn trong việc được chấp nhận vào những nơi mà họ muốn đến. Giáo Hội, là Người Mẹ của hết mọi người, không thể làm ngơ trước những cảnh huống đó. Đức Thánh Cha Phanxicô liên tục kêu gọi mọi người và người Kitô hữu liên đới với những số phận ấy. Gần đây, Ngài nhắc nhở rằng: Đối mặt với bi kịch của mười ngàn người tị nạn, chạy trốn chiến tranh và đói khổ, và bắt đầu cuộc hành trình trong niềm hy vọng sống sót, Phúc Âm mời gọi chúng ta trở nên những “người thân cận” của những thân phận nhỏ bé và bị bỏ rơi đó, để mang lại cho họ niềm hy vọng cụ thể. Nói không chưa đủ, “hãy mở rộng tấm lòng, hãy nhẫn nại”... Niềm trông cậy Kitô hữu bao gồm một tinh thần chiến đấu, với tính kiên cường của một người nhắm thẳng đến một mục tiêu chắc chắn. [10]

Đức Giáo Hoàng cũng kêu gọi chúng ta làm một nghĩa cử cụ thể trong việc chuẩn bị cho Năm Thánh [11] sẽ bắt đầu từ tháng 12 tới. Việc di cư của hàng ngàn người dân đã trở nên đặc biệt nghiêm trọng ở Châu Âu hiện nay, đồng thời cũng đang tiếp diễn tại nhiều nơi khác trên thế giới. Đức Thánh Cha nói với mỗi người, nhấn mạnh rằng lời mời gọi này phải được ủng hộ, nhắc nhở chúng ta rằng: Lòng Thương Xót là danh xưng thứ hai của Tình Yêu. [12]

Mỗi người chúng ta cần phải làm gì, với trách nhiệm và sáng kiến cá nhân? Việc đầu tiên là phải đảm bảo rằng những sự kiện này không chỉ thụ động lướt qua các linh hồn. Chúng ta phải cầu nguyện, và xem những phương thế cụ thể nào có thể áp dụng để cách nào đó làm vơi đi những túng thiếu của những số phận này. Tùy theo khả năng của mỗi người, thường phù hợp khi cộng tác với các Giáo xứ, Giáo phận, mà chính Đức Thánh Cha đã trực tiếp nói đến, hay với các tổ chức cứu trợ. Không ai có thể bàng quan trước những nhu cầu thương tâm của quá nhiều người đàn ông và đàn bà, những người lân cận của chúng ta, nơi họ chúng ta phải khám phá dung mạo của chính Đức Giêsu Kitô. Chúng ta hãy nài xin Chúa Thánh Thần thắp sáng tâm hồn chúng ta và thôi thúc chúng ta hành động, nhận được những hướng dẫn đúng đắn.

Bằng cách đó, gia đình và xã hội liên kết, đâm rễ sâu trong trải nghiệm đức tin và đức ái của Thiên Chúa, sẽ có thể vô hiệu hóa việc sa mạc hóa trong cộng đồng xã hội hiện đại. (...) Nụ cười trong gia đình có thể giúp vượt qua việc sa mạc hóa này nơi các đô thị. Đó là thắng lợi của tình yêu gia đình. (...) Dự án tháp Babel muốn xây nên những tòa nhà chọc trời không sức sống. Thay vào đó, Thần Khí Chúa sẽ khiến sa mạc sinh hoa kết trái. (x. Is 32,15) [13]

Cha kết thư này bằng cách nhắc lại mong ước của cha, trong tháng này, để chúng ta ra sức cầu nguyện mãnh liệt cho Đức Thánh Cha và Thượng Hội Đồng Giám Mục, bắt đầu từ ngày 3 tháng 10. Chúng ta hãy chạy đến Mẹ chúng ta, Mẹ Hội Thánh và là Nữ Vương các gia đình; và sau hết là các ý nguyện của chúng ta, cùng với những ý nguyện của hàng ngàn con người đang hiệp với chúng ta trong cùng ý nguyện, sẽ được chuyển đến trước ngai tòa Chúa được hiệu quả hơn.

Cha xin nhấn mạnh: chúng ta hãy chăm chút lòng con thảo của mình trong việc cầu nguyện bằng chuỗi Mân Côi và suy gẫm từng mầu nhiệm. Khi chúng ta hiểu sâu hơn cuộc đời Chúa Giêsu và Mẹ Maria, chúng ta mới có thể gia tăng lòng khao khát được trở nên những anh chị em đích thực của gia đình nhân loại, với ước mơ đến với từng con người một.

Với hết tình yêu mến, cha chúc lành cho tất cả các con.

X Javier

Roma, ngày 1 tháng 10 năm 2015

Ghi chú:

[1] Thánh Josémaria, Thư tín, 14/02/1974, số 1.

[2] Tài liệu đã dẫn, số 3.

[3] X. Mt 5, 48

[4] X. 1 Tx 4, 3

[5] Thánh Josémaria, Dẫn nhập, 19/03/1934, số 47.

[6] Tài liệu đã dẫn.

[7] Thánh Josémaria, Ghi chép lời cầu nguyện cá nhân của Ngài, 27/03/1975. (« Por los sendas de la fe », Madrid 2013, tr. 160).

[8] Thánh Gioan Phaolô II, Tông huấn Familiaris consortio, 22/11/1981, số 52.

[9] Thánh Gioan Phaolô II, Tông huấn Christifideles laici, 30/12/1988, số 35.

[10] Đức Thánh Cha Phanxicô, Angelus, 06/09/2015.

[11] Tài liệu đã dẫn.

[12] Tài liệu đã dẫn.

[13] Đức Thánh Cha Phanxicô, Buổi tiếp kiến chung, 02/09/2015.